Thiet ke web

Yêu thương của ngày hạ...

Và như thế tám năm trôi qua. Tám năm rồi anh nhỉ? Tám năm đủ làm mờ đi những vết thương...Tám năm đủ để hóa những yêu thương trở thành kí ức...Nhưng em vẫn nhớ anh! Em đang đứng ở phi trường, một mình em sẽ tự đi tìm anh. Em đến với đất nước xa xôi và đáng ghét để đi tìm người em yêu thương. Hành trang của em chẳng có gì ngoài những nỗi nhớ và hi vọng. Đợi em anh nhé! Nước Mỹ nhất định phải trả anh về với em.


Cái nắng của Sài Gòn thật ngọt ngào anh nhỉ? Em, một mình, lặng lẽ lê bước đôi bàn chân nhỏ đi qua những nền cỏ xanh, những hàng cây phượng đỗ đỏ hai bên đường. Phố vắng năm nào nay vẫn còn như thế, không một chút đổi thay. Thế mà, tình người đã vơi đi. Cũng con đường ấy, cũng bóng người ấy nhưng sao thiếu một cái nắm tay, vắng một cái ôm thật nhẹ. Em nhớ lắm, nhớ bóng dáng quen thuộc, nhớ mùi hương nhẹ nhàng mà khiến lòng người mê man...

Anh! Anh đang ở đâu? Nước Mỹ xa xôi ấy hấp dẫn và quyến rũ vậy sao? Anh thích lắm ư... Nhưng em ghét nước Mỹ. Một quốc gia quanh năm chỉ biết tắm mình trong những cơn tuyết, những mùa lạnh thấu xương, làm tê tái cả lòng người. Nước Mỹ không có những ngày nắng vàng như Sài Gòn, không có những hàng phượng đỏ rực làm nao lòng người. Em thích hoa phượng anh à. Mùa hoa năm ấy đã đem chúng ta đến với nhau. Mùa hoa anh vẫn hay hái vài bông phượng ép lên vở em. Một mùa hoa gắn liền với lứa tuổi học trò và gắn liền với những kỉ niệm của chúng ta. Anh có còn nhớ không?


Đã bao mùa hạ đi qua-bao ngày nắng vàng không anh. Em vẫn cô đơn, một mình chịu đựng, một mình tổn thương. Một mình em ngồi ngắm hoa phượng nở. Một mình em ngồi đếm những bông hoa còn xót lại cuối hạ. Em vẫn hi vọng, vẫn hi vọng anh trở về vào mỗi mùa nắng.

Và như thế tám năm trôi qua. Tám năm rồi anh nhỉ? Tám năm đủ làm mờ đi những vết thương...Tám năm đủ để hóa những yêu thương trở thành kí ức...Nhưng em vẫn nhớ anh! Em đang đứng ở phi trường, một mình em sẽ tự đi tìm anh. Em đến với đất nước xa xôi và đáng ghét để đi tìm người em yêu thương. Hành trang của em chẳng có gì ngoài những nỗi nhớ và hi vọng. Đợi em anh nhé! Nước Mỹ nhất định phải trả anh về với em.

Ngày 21, tháng 07-nắng hạ đã về.
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét