Thiet ke web

Chấp nhận làm người thứ ba, có đáng không em?

Và rồi nhìn lại mình đi em, tất cả những gì em có, và vị trí mà em đang đứng. Em có gì? Có gia đình, có công việc, có cả xinh đẹp. Em đang đứng ở đâu? Ở nơi ngang bằng với tất cả mọi người khác. Thậm chí có người còn ước ao có được những điều tốt đẹp giống em. Vậy tại sao, phải chấp nhận chen ngang người khác? Tại sao phải chấp nhận yêu trong giấu diếm, trong những thế giới riêng biệt? Tại sao phải chấp nhận nghe những lời dèm pha dè bỉu, nghe những đắng cay mà người đời đổ đầy? Vì có mấy ai trong cuộc đời sẽ thông cảm cho vị trí của em? Có mấy ai đồng tình với tình yêu của em? Mấy ai hả em?

Con gái chúng ta, thanh xuân quả thực rất ngắn ngủi. Chỉ cần dốc lòng hết mình trước một mối tình vơi cạn, yêu hết tim mình với một người đàn ông, đã thấy những năm tháng hoa thì đã trôi qua cả nửa. Chúng ta bận yêu người, bận yêu lấy chính mình, thời gian chật vật biết mấy. Thế mà, thế mà, vẫn còn đây những cô gái điên đảo vì đóng vai trò trong cuộc tình của kẻ khác. Tự hỏi, rốt cuộc em chấp nhận tranh đấu để làm gì?

Tôi tin, không phải tất cả những đều đáng ghét. Họ cũng mang trên mình lắm những trái ngang, tủi hờn, mệt mỏi.


Chẳng có người đàn ông nào trên đời, yêu em, mà mang cái danh phận "người tình" đến cho em. Dù rằng em có được cưng chiều, được ca tụng, được nâng niu hơn bất kì cô gái nào xung quanh mà em nhìn thấy, thì danh phận cho em vẫn chỉ là con số âm. Dù con số ấy có lên đến hàng nghìn hàng tỉ, thì vẫn mãi mãi đứng sau số không tròn trĩnh. Vì cuối cùng em vẫn mang danh phận kẻ thứ ba bên đời, và chẳng ai xác định sẽ nghiêm túc với em nếu mãi mãi cho em một chỗ đứng trong bóng đêm như vậy. Có chắc là yêu vì em là em không, hay vì bất cứ điều gì khác, tôi tin, hơn một lần em thấp thỏm đếnchúng.


Tôi cũng tin rằng, ở vị trí của em, cũng mang đầy khổ đau hơn bất kì ai khác. Người ta ghen tuông một, em phải ghen tuông đến 10. Người ta đường đường chính chính níu giữ người đàn ông trước nay đã là của họ. Nghĩa là từ khi bắt đầu, họ thuộc về nhau. Còn với em, từ khi bắt đầu, họ đã không là của mình, và em bất chấp với hy vọng đến cuối đường, em sẽ nắm tay cùng với người đàn ông từng là của người khác. Tình yêu không phải trò chơi được hay mất, mà là tình cảm thực sự của cả hai trong cùng một mối quan hệ. Nếu chỉ đơn giản như một ván bài sinh mệnh. Là người thắng cuộc, em hả hê trong phút chốc, Là người thua cuộc, sự hiếu thắng có giết chết em không?


Và rồi nhìn lại mình đi em, tất cả những gì em có, và vị trí mà em đang đứng. Em có gì? Có gia đình, có công việc, có cả xinh đẹp. Em đang đứng ở đâu? Ở nơi ngang bằng với tất cả mọi người khác. Thậm chí có người còn ước ao có được những điều tốt đẹp giống em. Vậy tại sao, phải chấp nhận chen ngang người khác? Tại sao phải chấp nhận yêu trong giấu diếm, trong những thế giới riêng biệt? Tại sao phải chấp nhận nghe những lời dèm pha dè bỉu, nghe những đắng cay mà người đời đổ đầy? Vì có mấy ai trong cuộc đời sẽ thông cảm cho vị trí của em? Có mấy ai đồng tình với của em? Mấy ai hả em?


Em này, Phận người chen ngang đầy rẫy chua chát. Nhận lấy đau khổ về mình, lại còn trút thương tổn đến người ta. Cùng là phận nữ nhi với nhau, xin em bình tâm mà đừng non dại đến vậy.

Vì điều em cần, là vị trí người cuối cùng trong cuộc đời của một ai đó, chứ không phải là , em thương.
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét