Thiet ke web

Khi chúng ta đã bỏ lỡ một người....

Nhưng rồi giữa cuộc đời muôn trùng này, đã bao nhiêu người như thế mà vẫn đi qua nhau, lướt nhẹ qua bờ vai, thoảng dịu như một cơn gió, nhưng lại đau đến nghẹt thở. Vì ta đã bỏ lỡ một người... Nên ta chỉ có thể để người đó hạnh phúc hơn ta... Chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước vì dù có nhìn lại thì cũng chỉ là những nỗi buồn bị rêu phong phủ kín.

Giữa hàng tỷ người trên trái đất này, hàng triệu người trong đất nước này, chúng ta gặp bao nhiêu người? Quen bao nhiêu người? Và yêu thích bao nhiêu người?

Để rồi nhìn thấy một tâm hồn đồng điệu, để rồi nhận ra khi ở bên cạnh họ ta thấy thật khác...

Nhưng rồi giữa cuộc đời muôn trùng này, đã bao nhiêu người như thế mà vẫn đi qua nhau, lướt nhẹ qua bờ vai, thoảng dịu như một cơn gió, nhưng lại đau đến nghẹt thở.

Chỉ vì ta không đủ can đảm để ở bên nhau, không đủ dũng khí để nói với đối phương rằng " ta cần có họ" hay " ta yêu họ".


Đúng là dù có yêu nhau thế nào thì chẳng ai là không thể sống nếu thiếu ai, nhưng cái cảm giác bỏ lỡ một người mà ta đã từng yêu thương sâu đậm, thì thật sự rất khó chịu, cứ nghĩ đến mỗi ngày cùa quãng thời gian sau, ta không còn tìm đến nhau, không còn chia sẻ với nhau nhiều chuyện, nghĩ đến sẽ có người quan tâm họ thay cho ta, nghĩ đến việc nhìn nhau thôi cũng đã khó khăn rồi, ta lại thấy nuối tiếc, lại thấy trái tim như nghẹn lại, nước mắt như trực chò rơi xuống.

Và bởi vì họ đã đi lướt qua như thế, có nhiều lời hứa còn chưa kịp thực hiện, có nhiều chuyện đã nói ra mà vẫn chưa có cơ hội cũng nhau làm. Rồi cũng không rõ họ còn để tâm nữa hay không.


Bất chợt một ngày cùng ngồi lại với nhau, xung quanh là lũ bạn cũ, chẳng còn ai nhắc rằng chúng ta đã từng yêu nhau, cũng chẳng có ai thắc mắc tại sao chúng ta lại không còn ở bên nhau. Bởi vì một người đã có một người khác bên cạnh. Cặp đôi trước đây bỗng chỉ còn là câu chuyện mà không ai có thể nhắc lại.

Vì ta đã bỏ lỡ một người...

Nên ta chỉ có thể để người đó hạnh phúc hơn ta...

Chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước vì dù có nhìn lại thì cũng chỉ là những nỗi buồn bị rêu phong phủ kín.

Chỉ có ta và họ là hiểu...

Nhưng vì ta đã bỏ lỡ một người..

Nên ta vẫn còn lãng đãng trong nhung nhớ..
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét