Thiet ke web

Tôi biết tôi đã để mất một người thương tôi...

Có khi trong đời chúng ta bất chợt gặp duyên yêu một người không lý do, nghe theo con tim mình mách bảo. Cũng có lúc chúng ta bỗng chán nhau không do con tim xui khiến mà đơn giản là chúng ta trả hết nợ tình rồi đi. Phải không anh - mối tình xưa?.

Chúng ta đi ngang qua cuộc đời nhau.

Một năm trước tôi quen anh, hẹn hò, rồi cũng tình cảm một khoảng thời gian. Nói chung nó là khoảng thời gian khá đẹp mà chúng tôi dành cho nhau. Nhưng rồi nhân duyên ngắn, chúng tôi dừng lại.

Anh là người mà tôi dành tình cảm không quá nhiều. Sau mối tình sâu nặng 3 năm thì tôi chẳng thể tin tưởng và yêu ai hết mình nữa, yêu năm phần mà luôn giữ sáu phần chomình vậy đấy. Chác ai đó luôn nghĩ rằng tôi giả dối, nhưng tất cả phía sau nụ cười của tôi ngày hôm nay là bao nhiêu nước mắt. 1 lít nước mắt?. Không. tôi nghĩ nó nhiều hơn như thế, nhưng rồi nước mát của tôi có giữ được gì hay đã vô tình cuốn hết sạch vốn tifnh yêu tôi có. Bởi vậy, tôi đã biết giữ lại cho mình chút an toàn sau đổ vỡ, theo cái kiểu người ta gọi thì nó là kinh nghiệm ấy.


Yêu nhau hạnh phúc... À! đó là ngày tôi yêu người mới, tình yêu 12 tháng, 365 ngày, 8760 giờ, 21900 phút....... Cũng điên cuồng yêu như thể là tình cuối.

Có khi nhà anh ngược đường nhà tôi mà anh cũng chịu đưa đón tôi, nghĩ lại tội anh. Những đêm muộn tôi chờ anh đi làm về mà chẳng bao giờ cáu hay giận dỗi. Những sáng tôi đi thực tập, anh vẫn chịu dậy sớm đưa tôi đi, đợi tôi ăn sáng.... Dù tôi không gọi anh, chuẩn bị ăn sáng xong cho anh thì anh cũng đứng chờ tôi ở cửa để đưa tôi đi làm.....

Bỗng trong một ngày của rất nhiều ngày hạnh phúc thì chúng tôi bỗng chán nhau. Đôi khi tôi không thiết tha với mối quan hệ ấy. Anh ấy chắc biết tôi đang dần xa cách và nhạt dần không còn gần gũi với anh nữa. Tôi không có người mới, tôi còn yêu anh, nhưng tôi không còn thấy cần anh hay đơn giản là tôi khônh muốn thấy anh xuất hiện trong cuộc sống của tôi nữa. Vì điều gì?. Vì tôi không hiểu tôi đang cần gì từ người tôi yêu. Từ đó, anh cũng không còn qua nhà tôi thường xuyên, không còn cố gắng đợi tôi mỗi sớm, không còn ngược lối đến với tôi. Anh cũng không gượng hỏi tôi lý do vì sao? tại sao? tôi lại trở lên "điên" như vậy. Cứ thế chúng tôi im lặng, chìm dần vào quên lãng cho một mới tình.

..Tôi đã biết tôi để mất một người thương tôi.


Hôm nay, trời cũng mưa nhiều như ngày ấy một năm trước, tôi thức dậy chẳng còn có anh bên cạnh...

Chúng tôi cứ thế xa dời nhau. Từ đó về sau chúng tôi không còn thấy nhau!. Chẳng ai nói gì cho nhau nghe nữa. Thành phố này nhỏ - quen nhưng không bao giờ cho em và anh gặp lại nhau dù chỉ là đi ngang qua.

Tôi mở laptop nhìn ảnh hai đứa ngày ấy, tôi nhớ anh. Tôi hỏi anh trong vô thức:

"Anh có ổn không?

Em vẫn vậy. Một mình giữa trăm người quen vạn người lạ đợi một người không bao giờ muốn quay lại. "

Có khi trong đời chúng ta bất chợt gặp duyên yêu một người không lý do, nghe theo con tim mình mách bảo. Cũng có lúc chúng ta bỗng chán nhau không do con tim xui khiến mà đơn giản là chúng ta trả hết nợ tình rồi đi. Phải không anh - mối tình xưa?.
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét