Thiet ke web

Anh vẫn yêu, vẫn nhớ, nhưng nhẹ nhàng và bình an...

Chúng ta đã yêu nhau trong một quãng thời gian khá dài em nhỉ. Đủ để chúng ta hiểu rõ về nhau. Đủ để em cảm nhận được tình yêu trong anh nó lớn đến nhường nào. Anh có đọc ở đâu đó câu nói:"Anh đã quên đi em hay anh chưa từng yêu em". Anh đọc xong ngẫm nghĩ về bản thân mình về cuộc tình chúng ta. Anh đã yêu em yêu nhiều lắm. Em cũng nói em rất yêu anh. Nhưng em à giờ em nói em quên toàn bộ về anh em muốn anh biến mất khỏi cuộc đời của em. Anh thật sự muốn hỏi em:"Em đã quên tất cả quên cách yêu anh hay thực sự em chưa bao giờ yêu anh" Dù câu trả lời thế nào anh vẫn có thể tự tin mà nói với em rằng anh đã rất yêu em

Anh nhớ những ngày đông cũng không lạnh đến độ đóng băng. Nhưng ở cái mảnh đất hình chữ sờ này thì tầm dưới 10 độ cũng đủ cho đa số sinh viên muốn nằm nhà rồi. Vậy mà vẫn có thằng ngốc cứ lốc cốc đi xe máy cả trăm cây số chỉ vì muốn gặp em. Trời thì lạnh thế đó, lại thêm những cơn mưa phùn nhỏ. Em không tưởng tượng được quãng đường ngày đông nó lạnh lẽo thế nào đâu. Những cơn lạnh cắt da cắt thịt. Hay những cơn mưa tầm tã.

Vậy mà anh vẫn vượt qua tất cả chỉ cần được gặp em nhìn thấy em cũng đủ rồi. Có những ngày anh đến nơi người run cầm cập môi trắng bệch mặt tím ngắt. Cũng chả dám gặp em sợ em lo lắng. Lại chui vô mấy quán cháo nóng ngồi cho người nó tươi tắn trở lại mí lên gặp em. Anh ngố quá phải không em. Đôi với anh mưa hay nắng nó không thể nào cản trở khao khát muốn gặp em.

Cũng bao năm em vẫn vậy vẫn cái tính trẻ con hay giận hờn hay vô tâm nhưng anh chưa nặng lời với em bao giờ. Lúc nào cũng quan tâm lo lắng cho em. Đôi khi anh sợ chỉ vì anh yêu em quá nên em mí chán ghét anh. Và rồi em nói em muốn chia tay. Tâm trí anh như tối xầm lại. Anh rất sốc em biết không.

Chẳng phải anh chưa nghĩ đến nó. Nhưng nó thực sự xảy ra anh vẫn chẳng thể nào bình tĩnh nổi. Anh lao đến gặp em. Em chẳng muốn gặp. Em chặn số anh. Em khóa tất cả những gì liên quan đến anh. Anh suy sụp anh thất vọng. Anh đã cố gắng đến gặp em cố gắng xuất hiện trước mặt em. Để rồi em vẫn vậy vẫn im lặng trước mặt anh. Rồi khi về em lại đăng những stt lên fb mà em không biết khi đọc những câu đó lòng anh đau thế nào đâu.

Em bảo em lớn rồi suy nghĩ chín chắn rồi vậy mà vẫn như đứa trẻ không nói nhưng lại đăng stt. Một câu nói rõ dàng trước mặt anh khó đến vậy ư. Em không biết mất người mình yêu trong im lặng nó đau đớn thế nào đâu. Vì anh chưa bao giờ im lặng với em nhỉ. Anh vẫn suy nghĩ em có lý do riêng. Do bố mẹ ngăn cấm. Do em muốn tập trung cho việc học. Và hay là em có người mới.....


Những cái suy nghĩ nó cứ quẩn quanh trong đầu anh. Em có biết anh đã mất ngủ bao nhiêu đêm không. Ngày nào cũng vậy anh nằm xuống mà mắt chẳng thể nhắm. Suy nghĩ về em nó cứ quanh quẩn trong đầu anh một quãng thời gian dài.

Đã ba tháng trôi qua rồi đấy nhanh thật em nhỉ. Bây giờ anh vẫn nhớ về em. Cảm xúc nó vẫn vậy. Nhưng những giấc ngủ nó cũng đến với anh tự nhiên hơn. Nghĩ về em anh cũng không còn quá đau. Hay nói đúng hơn là anh đã có thể ngủ và quen với nỗi đau đó rồi.


Anh vẫn quan tâm đến em lắm. Vẫn hỏi thăm bạn bè về em. Vẫn quan tâm cuộc sống của em thế nào em có vui vẻ không. Có ai đang ở bên em. Có làm em buồn không. Ngốc nghếch thật đấy. Hì cũng không sao đâu anh vẫn quan tâm em như vậy thôi.

Nhưng cũng đừng lo anh vẫn phải đi tiếp vẫn phải viết tiếp câu truyện tuổi trẻ của bản thân. Anh suy sụp nhưng anh sẽ đứng dậy và khi gặp em anh lại cười em nhé. Để em thấy anh vẫn ổn hãy cứ sống vui vẻ đi người con gái anh yêu. Sống vui vẻ cả phần của anh em nhé. Và nếu em quay đầu nhìn lại luôn có nụ cười anh ở đó. À mà có gặp anh cũng phải cười đấy. Lớn rồi đừng có thù gét mãi một người chứ đồ ngốc. Mà lại còn ghét người khác chỉ vì người ta yêu mình lại càng không nên.

Gửi em người con gái anh yêu
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét