Thiet ke web

Lâu rồi anh chẳng ôm em...

Anh ơi! Em nhớ anh mà, nhớ đôi mắt híp với má lúm cười duyên. Lâu rồi anh còn chẳng ôm em. Điện thoại anh cũng không thèm sạc hay sao mà cứ hết pin hoài. Em nhớ cái mùi hương lâu rồi còn chẳng ngửi thấy, nhớ cái lưng dầy mà em hay đấm, nhớ bàn tay nào hay vuốt tóc em... Anh vẫn ở bên em mà đúng không? Người ta nói khi yêu nhau thì chúng ta cùng chung một nhịp thở, cùng chung nhịp tim và ánh mắt yêu thương. Em vẫn để anh vào đấy mà chẳng cất đi được. Vì anh mãi tồn tại nơi chốn đây. Trời xanh, mây trắng, gió thổi hương đinh lăng ùa về. Em thấy tim mình đập rộn ràng hơn.

Ký ức nhàu nhĩ em cất cho anh, là chiếc bập bênh không người lái. Khi cơn mưa ngoài kia bất chợt, em nhận ra là đã mất anh. Anh như một chiếc bóng, đi theo em khắp chốn xưa. Em ngồi café với hai ly sữa. Em đọc sách với hai dấu trang. Em đi bộ với hai nhịp thở. Em ngủ với hai khóe mắt cay.....Anh nói nếu sau này không còn anh, thì anh sẽ nguyện thành đinh lăng về với em.

Anh ơi! Hôm nay trời nắng này, có thêm một chút gió thoảng hoa đinh lăng. Em sẽ đi converse, còn anh sẽ đi new balance nhé. Mình cùng đi bộ theo lề phố, đếm những ô gạch trên thềm xanh. Em sẽ nhảy tung tăng như con nít, còn anh sẽ chậm rãi với theo em, đi bên em và che chở cho em. Đến khi mệt nhoài, cả hai cùng ngồi xuống, tựa lưng vào tường, hít thật sâu mùi hoa đinh lăng. Anh cười, em cười. Hôm nay hoa đinh lăng có mùi trầm, hỏi em: " Anh đâu rồi".

Lâu rồi anh chẳng ôm em...
Lâu rồi anh chẳng ôm em...

Anh ơi! Hôm nay trời mưa này, em thấy có mùi cỏ ướt. Mình cùng đi Nike nhé. Anh đón em ở chỗ cũ ấy. Em ghét mưa lắm chẳng muốn đi bộ đâu. Nhưng nếu anh thích, mình sẽ cùng khoác tay nhau đi như một cặp vợ chồng dưới chiếc ô màu xanh. Tay anh đâu đưa đây em bám, hay là anh muốn khoác vai nhau như hai người bạn. Thôi em muốn anh cõng đi về nhà cơ. Mưa hôm nay không giống mọi ngày, hỏi em: " Sao đi một mình cô gái ơi"

Anh ơi! Hôm nay trời lạnh lắm, anh có mặc ấm không? Anh có quàng chiếc khăn em đan không? Riêng em mặc như một con gấu bông, nhảy lên chắc người ta tưởng lật đật lăn mất. Anh uống trà nóng nhé rồi hãy đi làm. À thôi sáng uống sữa nóng tốt hơn anh nhé. Sao hôm qua em nhắn tin anh không trả lời, làm em đợi mãi ngủ quên luôn. Vậy sao không nói với em anh sẽ về muộn, trong giấc mơ em nghe có tiếng anh thì thầm: "Ngủ đi ngốc à".

Anh ơi! Hôm nay cuối tuần rồi. Mình đi xem phim nhé, mặc áo đôi như bao cặp tình nhân khác. Em đi vans còn anh sẽ đi giày lười. Em không thích bỏng ngô đâu anh đừng lấy. Em chỉ cần dựa vào vai anh thôi. Sao mọi người xung quanh cứ nhìn mình thế? Chỗ anh ngồi sao người ta cứ chen ngang.

Anh ơi! Em nhớ anh mà, nhớ đôi mắt híp với má lúm cười duyên. Lâu rồi anh còn chẳng ôm em. Điện thoại anh cũng không thèm sạc hay sao mà cứ hết pin hoài. Em nhớ cái mùi hương lâu rồi còn chẳng ngửi thấy, nhớ cái lưng dầy mà em hay đấm, nhớ bàn tay nào hay vuốt tóc em...

Anh ơi! Em khóc rồi. Anh ở đâu đến vỗ về em đi...


Anh vẫn ở bên em mà đúng không? Người ta nói khi yêu nhau thì chúng ta cùng chung một nhịp thở, cùng chung nhịp tim và ánh mắt yêu thương. Em vẫn để anh vào đấy mà chẳng cất đi được. Vì anh mãi tồn tại nơi chốn đây. Trời xanh, mây trắng, gió thổi hương đinh lăng ùa về. Em thấy tim mình đập rộn ràng hơn. Cuối cùng anh cũng chịu nghe em nói rồi. Yêu anh mãi đinh lăng của em.

Khi một người quan trọng với bạn ra đi. Hãy đặt tay lên con tim mình và cảm nhận từng nhịp đập. Vì người đó luôn luôn ở bên cạnh bạn.
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét:

  1. Bạn ơi bài này là của mình viết mà. Copy nhớ ghi nguồn nhé

    Trả lờiXóa