Thiet ke web

Càng đậm sâu, lại càng da diết đau...

Em vẫn đôi lúc nghĩ về anh, về quá khứ tươi đẹp của chúng mình. Thỉnh thoảng em cũng thấy nuối tiếc nhưng chưa từng một lần nào trong em có suy nghĩ mình sẽ quay về. Bởi em không hề muốn lại phải giày vò nhau bởi những nỗi đau rạn vỡ, không muốn tổn thương nhau bằng những lời nói xót xa trong những trận cãi vả, không muốn những kí ức đẹp về nhau bị bôi xóa bởi những vết nhơ của cuộc đời. Nên mình hãy cứ lặng lẽ quên nhau đi, và bắt đầu hai cuộc sống mới.

Cuộc điện thoại giữa đêm khuya vắng lặng, không một câu nói... Nhưng lại chan chứa bao nhớ thương.

Không còn những trách móc hay hờn giận, không còn da diết hay quyến luyện, chỉ còn lại những hoài niệm đã mờ nhạt theo tháng năm. Để lại đây, những cái thoáng quen thuộc, rồi bỗng dần lạ lẫn, những cảm giác thoáng gần rồi bỗng xa xôi quá.


Tháng ngày ấy bên nhau, một tình yêu sâu đậm và chân thành. Tình yêu ấy nguyên sơ và trong sáng, tình yêu đầu nhẹ nhàng mà sâu sắc bao nhiêu. Những con đường nắng trải vàng rực rỡ, những con đường mưa giăng kín lối đi, những khung trời mơ mộng, những câu nói thương yêu và cả cảm giác hạnh phúc như bất tận... Đã qua cả rồi.

Lỗi lầm do ai giờ đây cũng không còn quan trọng nữa vì những cái vỡ tan rồi, có gắn lại, vết nứt vẫn hiện diện đấy thôi. Đành cứ cho là lỗi ở định mệnh thôi dù ta đã từng nghĩ mình là định mệnh của nhau. Đã từng xem nhau là tất cả, từng say đắm với những thương yêu vô bờ để giờ đây, xa rồi nhưng vấn vương vẫn còn mãi đấy, kí ức chưa bao giờ bị lãng quên.


Em vẫn đôi lúc nghĩ về anh, về quá khứ tươi đẹp của chúng mình. Thỉnh thoảng em cũng thấy nuối tiếc nhưng chưa từng một lần nào trong em có suy nghĩ mình sẽ quay về. Bởi em không hề muốn lại phải giày vò nhau bởi những nỗi đau rạn vỡ, không muốn tổn thương nhau bằng những lời nói xót xa trong những trận cãi vả, không muốn những kí ức đẹp về nhau bị bôi xóa bởi những vết nhơ của cuộc đời. Nên mình hãy cứ lặng lẽ quên nhau đi, và bắt đầu hai cuộc sống mới.

Anh hãy thôi nhớ về em đi, người con gái đã từng trao cho anh cả một thanh xuân mơn mơn. Thôi nhớ về những lần vu vơ hờn giận, những cái nhìn trìu mến, những cái ôm thân thương. Anh hãy quên đi, người con gái từng rơi nước mắt vì anh rất nhiều lần. Thôi nhớ về những lần anh hôn lên những giọt nước mắt mặn đắng ấy, những lần anh đưa tay lau nước mắt trên đôi má gầy, thôi nhớ về những nỗi buồn anh tạo ra cho em và thôi dằn vặt về những lỗi lầm ấy. Bởi em không trách anh nữa rồi.

Anh hãy cứ sống thật hạnh phúc nhé, vì em cũng sẽ hạnh phúc mà. Rồi bên cạnh em và anh sẽ có một người khác ở bên chăm sóc và thương yêu. Em sẽ thôi viết về anh, em sẽ quên đi những nỗi đau trong lòng và sẽ đón nhận một hạnh phúc mới nên anh cứ an lòng và đừng dằn vặt thêm nữa. Em luôn mong anh hạnh phúc.
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét