Thiet ke web

Có những tin nhắn không bao giờ gửi... Nhớ đến mấy, thì có quyền gì để thỏ thẻ câu nhớ với người ta đâu?

Đã biết bao nhiêu lần những tin nhắn soạn ra rồi bỏ dỡ, biết bao nhiêu lần nhớ đến cuồng nhiệt nhưng dặn lòng phải bỏ buông. Biết bao nhiêu câu hỏi, biết bao nhiêu lời nói... Rằng chúng ta có thể trở lại không? Rằng chúng ta không bỏ qua nhau lần nào nữa được không? Rằng em thực sự rất đau lòng. Rằng em vẫn chẳng thể quên được... Rằng em... Rằng em...

Đó là những ngày ngồi nhìn mưa rơi bên ngoài cửa sổ, tự thấp thỏm trong lòng anh có ngốc nghếch để ướt mưa hay không. Anh vốn ngờ nghệch hay quên thế mà. Rồi lại vô thức nhấc điện thoại lên để soạn tin nhắn, rồi ngộ ra, rồi thở dài, rồi lại thôi...


Đó là những đêm tăm tối, ký ức lỳ lợm ùa về, ào ạt ào ạt... Vui lắm, rực rỡ và đẹp đẽ lắm, nhưng sao lại khiến người ta quá buồn. Dòng tin này, mùi hương này, câu nói này, chiếc ôm này, con đường này, góc quán này... Tất cả hiện hữu lại đây, nhưng người vội bó gối ở một góc trời xa xôi lắm rồi. Thế là ký ức khuyết, kỷ niệm khuyết. Nhưng đáng ghét thay, nỗi nhớ lại mạnh mẽ hơn bao giờ. Thèm một lần quay trở về ngày xưa cũ, để cùng làm lại từ đầu. Thèm một lần trở về với những cuồng si một thời, tôi sẽ chẳng bao giờ để anh rời đi đâu. Tin nhắn soạn ra " Em Nhớ Anh...", rồi lại chuyển vào hộp thư nháp. Nhớ đến mấy, thì có quyền gì, có quyền gì để thỏ thẻ câu nhớ với người ta đâu?


Đó là những lần cả vô tình, cả cố ý, tôi bắt gặp anh trên đường. Một vài thay đổi, một vài ánh mắt gượng gạo xa xăm. Bước qua nhau bình thản và tự nhiên, nhưng trong lòng có bao giờ thôi dậy sóng. Này, người tôi thương, tôi vẫn chưa thôi những rung động, vẫn chưa thôi những run rẩy khi đối diện trước người. Đã biết bao nhiêu lần những tin nhắn soạn ra rồi bỏ dỡ, biết bao nhiêu lần nhớ đến cuồng nhiệt nhưng dặn lòng phải bỏ buông. Biết bao nhiêu câu hỏi, biết bao nhiêu lời nói... Rằng chúng ta có thể trở lại không? Rằng chúng ta không bỏ qua nhau lần nào nữa được không?. Rằng tôi không chịu chấp nhận. Rằng tôi thực sự rất đau lòng. Rằng tôi vẫn chẳng thể quên được... Rằng tôi... Rằng tôi...


...

Rằng tôi vẫn chẳng đủ can đảm.

Là người lạ trong cuộc đời nhau rồi, tin nhắn gửi đi rồi, có ý nghĩa gì không?
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét