Sau mỗi cuộc tình con người ta lại trở về với bình thản. Cố tỏ ra thật êm đềm, mạnh mẽ, mặc con tim đang gào xé, guồng quay đảo lộn cùng nỗi đau như điên như dại như muốn thâu tóm mọi bóng hình người kia. Anh nói anh sẽ đem cái sự cô quạnh nơi trái tim em ném sâu xuống lòng biển, để rồi giờ đây em lại chìm về với biển sâu....
Đi qua trăm ngả trăm lối, em đã biết thế nào là yêu thương, là khi con tim càng tha thiết đôi tay em càng muốn nắm chặt, còn anh thì bỗng buông thả, lạc lõng đâu đó quá xa vời.
Là em ích kỉ, hay là tại anh đã chẳng còn yêu.
Anh đến bên em khi mưa phùn lất phất, mùi sóng biển bợt nhạt thấu màn đêm, không có ánh đèn, chỉ có ánh trăng nhờn nhợt lấp ló sau áng mây đen đặc quánh. Anh nói anh yêu em, anh yêu cái bộ dạng hững hờ, lấn át màn đêm nơi đáy mắt em mang đến. Anh nói anh sẽ đem cái sự cô quạnh nơi trái tim em ném sâu xuống lòng biển, để rồi giờ đây em lại chìm về với biển sâu.
Anh đã từng nói sẽ đưa em đi, sẽ nắm đôi bàn tay lạnh lẽo ấy vượt qua hải đèo, leo khấp trùng cao, bơi qua địa ốc. Anh nói sẽ xây cho em một ngôi nhà lớn với 2 trái tim bé nhỏ luôn đập cùng nhau. Và ngày hôm nay em lại trở về với đôi bàn tay lạnh lẽo, trái tim héo mòn chỉ biết đập theo lý trí.
Anh đến như cơn gió lạ, thêm chút nắng chút mưa cho cuộc đời em bớt vô vị. Bão tố em đã vượt qua rồi, anh cũng chỉ như cơn mưa qua thềm, cho em thêm tin yêu vào cuộc sống. Dù có muốn níu, muốn trông, em vẫn phải mạnh mẽ tiễn anh đi nơi mà anh muốn đến, em sẽ đứng lại. Đứng lại để dõi theo anh...
Em yêu anh, em buông. Nhưng em sẽ chờ...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét