Thiet ke web

Em đuổi theo cái bóng anh để lại, còn anh mải miết chạy theo người...

"Tình yêu là gì? Tình yêu là đem hạnh phúc của người này trả nợ cho người khác.." Anh đi theo cô ấy, còn em cứ mải miết chạy theo cái bóng anh của anh. Đến lúc em phải dừng lại rồi, hai người đều vui vẻ, anh sẽ cảm thấy thoải mái hơn, còn em sẽ sớm ổn cả thôi. Em đem hạnh phúc của mình đặt vào tay anh, anh lại đi vun đắp hạnh phúc cùng người khác. Kiếp trước em nợ anh một đoạn tình, kiếp này, anh nợ em một tình yêu. Kiếp này anh không thể trả, em sẽ đòi nợ anh ở kiếp sau.


Em đã từng nghĩ tình yêu có thể cảm hoá mọi sinh vật trên thế giới kể cả những người có trái tim sắt đá nhất. Chưa bao giờ em được nhận lại ít hơn những gì cho đi. Em cứ ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần mỗi ngày anh yêu em hơn một chút, lâu dần sẽ trở thành một tình yêulớn. Em tin làdù điểm xuất phát khác nhau nhưng chúng mình sẽ cùng chạm đến vạch đích cùng nhau. Nhưng càng yêu anh nhiều trái tim em càng nhỏ lại, nhỏ bé đến nỗi chỉ chứa một mình anh nên cũng chỉ có thể chấp nhận trong lòng anh chỉ có hình bóng của em.

Đã hơn một lần em chấp nhận việc anh nói rằng dù sao đi nữa anh vẫn yêu cô ấy nhất, giả vờ như không biết anh vẫn trò chuyện với cô ấy mỗi đêm, cố ép mình tin rằng anh và cô ấy chỉ là bạn. Chỉ cần anh hứa sẽ cố gắng yêu em nhiều hơn, em sẽ bỏ hết tất cả và ở bên cạnh anh, nhưng anh chưa một lần hứa hẹn. Anh nói anh sẽ chứng minh cho em thấy bằng hành động, em cố gắng tin vào những điều kỳ diệu nhưng thực tế lại chân thực hơn tình yêu của anh. Tất cả những gì anh làm chỉ là rạch thêm vào vết thương của em từng ngày từng ngày một để đến khi nó nứt toác, anh kết thúc bằng một câu "Anh xin lỗi".


Em đã từng đọc ở đâu rằng chỉ cần đối tốt với người con gái bạn yêu, đểu với cả thế giới cũng được. Hồi trước em đồng cảm ngưỡng mộ hình tượng đó lắm. Nhưng bây giờ thì khác, em cũng yêu anh thật lòng, anh cũng có tình cảm với em nhưng lại không vượt qua được cô ấy, em không tiếc anh thời gian và sự nỗ lực nhưng anh không cho em cơ hội, thật là bất công anh ạ. Mặt khác cũng nên cảm ơn anh vì đã nói rõ ràng, thời gian vừa đủ ngắn để em có thể bước tiếp nhưng cũng vừa đủ dài để trở thành một nỗi đau. Rồi em tự hỏi, những cô gái như em, sẽ phải làm thế nào khi tình yêu một khi ra đi sẽ không bao giờ quay trở lại, vì trao cho người khác hết rồi nên trái tim trống rỗng và sức lực cạn kiệt.

Để anh ra đi, anh hạnh phúc rồi, liệu em sẽ vui vẻ? Anh đi theo cô ấy, còn em cứ mải miết chạy theo cái bóng anh của anh. Đến lúc em phải dừng lại rồi, hai người đều vui vẻ, anh sẽ cảm thấy thoải mái hơn, còn em sẽ sớm ổn cả thôi. Em đem hạnh phúc của mình đặt vào tay anh, anh lại đi vun đắp hạnh phúc cùng người khác. Kiếp trước em nợ anh một đoạn tình, kiếp này, anh nợ em một tình yêu. Kiếp này anh không thể trả, em sẽ đòi nợ anh ở kiếp sau.


Em không dám tâm sự chuyện của mình với người thân bởi em biết sẽ bị chửi và trách rất nhiều. Em sẽ giữ anh lại làm bí mật nho nhỏ, có thể anh sẽ coi đoạn thời gian đó chưa từng tồn tại nhưng đối với em nó rất đặc biệt. Nếu như ký ức này có thể viết ra là quên ngay,em sẽ cất vào một chiếc hộp nhỏ khoá lại, chôn dưới gốc cây, không biết 20 năm sau khi mở ranó sẽ là chiếc hộp pandora hay đơn giản chỉ là một thứ tình yêu vụng dại để mỉm cười.
Share on Google Plus

About Duy Nguyen

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét