Thường thì con người ta khi bước vào tình yêu, bước vào hôn nhân, và vào những vị thế được tôn vinh, có quyền lực chút ít người ta thường hay bắt đầu quên hoặc xao nhãng đến những giới hạn. Biết dừng lại trước những giới hạn của cuộc sống chính là bạn biết bảo vệ lòng tự trọng của bản thân mình. Vượt qua những giới hạn nhiều quá, bạn sẽ tầm thường hóa bản thân và mất dần những giá trị tốt đẹp mà lẽ ra nó thuộc về bạn.
Chúng ta thường tự nhắc mình, mọi việc trên đời này đều có giới hạn của nó. Nói thì nói vậy thôi nhưng để mà thực hiện được và thực sự hiểu nó thì không dễ chút nào.
Tôi thường hay được nghe kể chuyện về những cuộc tình tan vỡ, cũng thường an ủi bạn bè rằng: anh/chị đừng buồn, duyên hết duyên đi chứ chúng ta không có lỗi, giữ người ở, không ai giữ được người đi.
Nói thì nói vậy, chứ trong sâu thẳm lòng mình thì tôi biết, đa phần các cuộc tình tan vỡ, nhạt phai chữ duyên không hề tham dự nhiều mà do chính con người thôi. Họ vô tình hoặc cố ý bước qua những giới hạn cần thiết phải có.
Mọi sự trên đời này đều có giới hạn nhất định. Đơn cử như việc chi tiêu cá nhân, nếu bạn tiêu vượt qua giới hạn bảng lương của mình quá nhiều, bạn sẽ bội chi và dần dà kiểu gì chẳng túng thiếu và nợ nần.
Bạn ăn nhiều kiểu gì chẳng tăng cân, thừa mỡ, già nhanh và xấu.
Bạn bè thân thiết đến mấy cũng vẫn có những ranh giới nhất định, muốn tình bạn bền lâu thì đừng cố ý hoặc vô tình vượt qua những giới hạn của tình bạn.
Nói đến giới hạn, chẳng phải người ta không biết, thời nay con người sắc bén như dao, chả cái gì họ không biết, nhưng đôi lúc họ cố ý thôi, cố ý vượt qua những giới hạn cần thiết mong được hưởng lợi nhiều hơn, yêu nhiều hơn và sở hữu nhiều hơn.
Người tinh tế chính là người biết chính xác nhất đến ranh giới của giới hạn, họ luôn dừng lại từ trước khi chạm vào nó. Thực ra, đôi lúc sự tinh tế lại nằm trong chính sự biết mình biết người, và hơn hết là sự tôn trọng mình, tôn trọng người khác.
Thường thì con người ta khi bước vào tình yêu, bước vào hôn nhân, và vào những vị thế được tôn vinh, có quyền lực chút ít người ta thường hay bắt đầu quên hoặc xao nhãng đến những giới hạn. Chính điều đó làm giá trị của họ bắt đầu thấp dần đi so với khi họ đơn giản chỉ là những con người bình dân thông thường.
Các mối tình khi bị nhạt phai, người ta thường đổ lỗi rất nhiều cho nửa kia không tốt. Chính lúc đầu tôi cũng hoài nghi, ừ có lẽ thời nay con người thường thế, chóng yêu, chóng chán.
Nhưng nghe xong tất cả, xâu chuỗi lại mới biết, khi yêu, cái tôi và quyền đòi hỏi đã làm cho nhiều người mất hết sự tinh tế, lẽ ra điểm ấy người ta nên dừng lại thì họ lại vô tình hoặc cố ý vượt, rất nhiều, rất nhiều lần như thế. Chính sự vượt giới hạn quá nhiều mà họ mất đi tình yêu vốn dĩ ban đầu rất đẹp, đánh mất nửa kia mà bao người phải mơ ước.
Biết dừng lại trước những giới hạn của cuộc sống chính là bạn biết bảo vệ lòng tự trọng của bản thân mình. Vượt qua những giới hạn nhiều quá, bạn sẽ tầm thường hóa bản thân và mất dần những giá trị tốt đẹp mà lẽ ra nó thuộc về bạn.
Chỉ có một thứ bạn có thể sử dụng không giới hạn đó là lòng tốt, sự chân thành, và bao dung. Ba thứ này bạn vô tư cho đi mà không cần phải đong đếm giới hạn nếu lòng bạn đủ rộng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét