Rằng giữa bảy tỉ người trên thế giới đang ồn ào chen chúc qua nhau, cớ sao ta gặp rồi va vào nhau chứ không phải là một ai khác? Mỗi người gặp nhau, mỗi ánh mắt nhìn lấy, mỗi cái nắm tay đều đã an bài theo ý trời. Nên nếu duyên kiếp hai ta có kiếp này, thì xin anh, đừng tuyệt tình mà dời nó lại ở kiếp sau. Nếu không thể cam lòng mà lần nữa rơi vào lưới tình thì đừng ra sức bện chặt tơ duyên rồi dùng kéo sắc dao thô mà cắt đứt không thương tiếc. Duyên ở kiếp này đừng hẹn nhau ở kiếp sau mới yêu. Không thể bên nhau kiếp này thì xin đừng thề sông hẹn biển, đau lòng đâu phải một hai phút là nguôi ngoai..
Đã hàng trăm lần em bảo với anh rằng em tin vài duyên số. Rằng giữa bảy tỉ người trên thế giới đang ồn ào chen chúc qua nhau, cớ sao ta gặp rồi va vào nhau chứ không phải là một ai khác? Mỗi người gặp nhau, mỗi ánh mắt nhìn lấy, mỗi cái nắm tay đều đã an bài theo ý trời. Nên nếu duyên kiếp hai ta có kiếp này, thì xin anh, đừng tuyệt tình mà dời nó lại ở kiếp sau..
Một chiều nắng gắt hai ta gặp nhau sau vô vàn tổn thương đã từng trải, cứ ngỡ rằng từ giờ đến chết không thể nào mở tâm can ra mà yêu lần nữa. Nhưng nhân duyên thì đưa hàng đẩy lối, sau một kiếp người, chẳng ai có thể nào nhớ nổi mình đã nắm lấy bao nhiêu bàn tay. Những người đã từng trải qua tổn thương như hai ta thì rung động là điều mơ hồ. Phải chăng ta sợ lần nữa lại lầm lỡ, phải chăng ám ảnh của hàng trăm lần đổ vỡ đã nuốt trọn lấy ta trong cái bóng mà không thể bào vượt qua?
Đối với những người đã từng tổn thương như chúng ta, ở cái mối quan hệ này, bảo thương thì hơi vội, bảo là người dưng thì hơi tuyệt tâm tuyệt tình nên tạm gọi là chốn dừng chân hờ trong cuộc đời thương đau của nhau. Ta tạm xem nhau là bến đỗ dừng chân ngơi nghỉ sau ngần ấy ngày tháng dốc tâm ra mà đau thương khóc lóc. Ta tạm xem nhau là niềm an ủi vui vầy vài phút cho một kiếp nhân duyên rối như tơ vò rồi ra đi chẳng buồn lời từ biệt. Rồi có chăng duyên kiếp lại chỉ có thể dừng lại ở nơi ta hai chữ tạm bợ nghe đến xót xa, nghiệt ngã? Và rồi có chăng đối phương trong mắt chính mình chỉ là thứ gì đó để giải khuây, để tìm lại một thời mà ta được yêu thương?
Nếu không yêu thì van xin đừng bao giờ gửi gấm cho nhau dù một chút hy vọng. Nếu không thương thì cũng đừng nhọc công mà đẩy đưa qua lại. Nếu không thể cam lòng mà lần nữa rơi vào lưới tình thì đừng ra sức bện chặt tơ duyên rồi dùng kéo sắc dao thô mà cắt đứt không thương tiếc. Duyên ở kiếp này đừng hẹn nhau ở kiếp sau mới yêu. Không thể bên nhau kiếp này thì xin đừng thề sông hẹn biển, đau lòng đâu phải một hai phút là nguôi ngoai..
0 nhận xét:
Đăng nhận xét