Có những khi lòng trống trải đến kì lạ, trái tim rách toác muốn yêu thương nhưng lại sợ hãi cảm giác tổn thương. Cần một người bên cạnh nhưng không dám chìa tay cho một ai nắm lấy, phần vì sợ bản thân ngộ nhận vì quá cô đơn mà chọn đại lấy một người, phần vì sợ sẽ làm tổn thương đến người bên cạnh. Thôi thì tự mình nhận lấy sự cô đơn để không một ai phải buồn. Ngồi trên băng ghế dài, nhấp ngụm cà phê đắng ngắt, lắng nghe một bản nhạc buồn... Có lẽ như vậy là đủ cho một cô gái vừa chia tay, anh nhỉ!
Ai biết trong lòng em nghĩ gì không?
Khi chỉ một cơn mưa ập đến cũng làm lòng em tê tái, một tin nhắn của người xưa khiến nước mắt em rơi, một phút yếu lòng cũng đủ khiến em chập choạng chơi vơi giữa dòng người đông đúc.
Ai biết trong lòng em nghĩ gì không?
Khi ban ngày em nói cười nhưng đêm về bật khóc, cần một người vỗ về nhưng chẳng bao giờ dám thốt ra, điều làm em lo sợ vì cô đơn sẽ bấu víu vào một cánh tay khác, sẽ làm tổn thương trái tim của một người vô tội dù em khao khát được chở che và an ủi.
Ai biết trong lòng em nghĩ gì không?
Chia tay thì vẫn cứ sống tiếp thôi... |
Khi đứng bên khung cửa sổ ngắm nhìn mưa rơi với một trái tim rách toác khi kỉ niệm xưa tràn về. Em đóng băng những kí ức nhưng thời gian chẳng cho phép em làm điều đó mãi mãi. Những đêm về nhắm mắt lại cố quên nhưng là tự em dối lòng, người cũ em cất vào một góc trong tim nhưng kỉ niệm cũ lấp đầy phần còn lại. Vụng về xóa đi làm chi cô gái khi chính em không thể quên được chuyện xưa cũ. Mạnh mẽ mà bước tiếp được không khi con người em thay đổi nhưng kí ức thì chẳng bao giờ!
Có hay không một người hiểu em...
P/S: Tình yêu chúng ta kết thúc! Ai nấy đều chọn con đường riêng. Anh vẫn sống tốt và em cũng vậy. Đau...cảm giác này xuất hiện khi em chợt thấy hình ảnh của anh đâu đó. Em đau khi thấy anh tuy cười tươi nhưng em nhận ra anh đã gầy đi nhiều. Có lẽ anh cũng giống như em, anh nhỉ? Hai ta hết yêu, nhưng mãi chẳng thể quên được nhau. Em tìm được nhiều thứ tốt đẹp hơn khi không ở bên anh, duy chỉ có một thứ làm em mãi không yêu ai được nữa, đó là khoảng trống mà những năm tháng qua em đã dành cho anh. Nước mắt rơi chỉ để em mạnh mẽ hơn. Vì thế đừng lo lắng cho em, anh nhé. Hãy hạnh phúc hơn em!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét