Đến cuối thì tôi vẫn là một thằng tồi tệ, một thằng làm xáo trộn cuộc sống của em, nhưng không sắp xếp được chúng về vị trí cũ. Yêu em bằng tất cả bồng bột tuổi trẻ và làm em đau rồi bỏ đi như cách tôi đến!. Vậy nên tôi một lần nữa xin em tha thứ, dù tôi biết không thể đủ. Nhưng ngày qua đều là tôi sai
Em biết không? Rất lâu sau này tôi vẫn mường tượng ra hìnhảnh người con gái với đôi vai gầy, tay ghì chặt ngực để ngăn tiếng nức trong đêm tôi. Đó là em- người con gái với thân hình mong manh tựa sương khói. Người con gái, nhỏ bé nhưng vô cùng mạnh mẽ. Tôi vẫn muốn nói với em một câu: " Tôi xin lỗi!".
Ngày đó em nở trên môi nụ cười không toan tính, nụ cười khiến mọi hằn học trên đời đều tan biến. Và em vô tình dành nó cho tôi. Người đáng ra không nên xuất hiện trong đời em.Ở em toả ra thứ ánh sáng dịu dàng mà ấm áp. Tôi cơ hồ cố gắng chạm vào.
Lầnđầu, tôi gặp em trên góc phố đó, hìnhảnh một cô gái dáng người mỏng manhđến mức như thể chỉ cần chạm nhẹ thôi sẽ tan biến. Bờ vai em gầy hao, mái tóc buộc hờ. Gương mặt u buồn đến mức cố nhiên đã vậy. Nhưng khi em mỉm cười lại hoàn toàn như một người khác, rạng ngời cả góc phố buồn chiều hôm đó. Tôi ngang ngạnh bước vào đời em không thêm một lời nào.
Em là người con gái mang nhiều tâm sự, em yếu đuối. Nhưng không hề dễ khóc. Em dùng nụ cười rạng rỡ đó để chống đỡ lại nỗi đau. Tôi gọi em là " Người con gái hay cười". Lúcấy tôi rất sợ, sợ nụ cười đó sẽ nhuốm phải ưu thương. Nhưng đến cuối cùng điều tôi lo cũng xảy ra, mà người khiến em đau lại là tôi. Tôi cố gắng nói yêu em, dù tôi biết bên tôi em sẽ không được hạnh phúc. Tôi làm em yêu tôi, yêu sâu đậm, nhưng cuối cùng cũng bỏ em mà đi. Hèn hạ và đốn mạt. Xin lỗi em!
Xin lỗi em vì đến cuối cùng vẫn không thể làm em hạnh phúc. Xin lỗi em vì không thể giữ lời hứa sẽ không làm em khóc. Xin lỗi em vì đã không thể đưa em qua khỏi con sông ưu thương đó, đến giữ dòng lại để em bơ vơ. Xin lỗi em vì đã ích kỷ, chỉ nghĩ đến cảm xúc riêng mình. Đến cuối thì tôi vẫn là một thằng tồi tệ, một thằng làm xáo trộn cuộc sống của em, nhưng không sắp xếp được chúng về vị trí cũ. Yêu em bằng tất cả bồng bột tuổi trẻ và làm em đau rồi bỏ đi như cách tôi đến!. Vậy nên tôi một lần nữa xin em tha thứ, dù tôi biết không thể đủ. Nhưng ngày qua đều là tôi sai. Sai thật rồi!
''Em là nụ hoa nhỏ
Ngát hương thơmđầu hạ
Tôi làánh mặt trời chói changích kỷ
Chỉ cho emánh nắng mà quên mất em cũng cần mưa.''
0 nhận xét:
Đăng nhận xét